Powered By Blogger

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Mới hôm qua hay mới hôm nào nhỉ?

Mới hôm qua hay mới hôm nay thôi, tôi đã hoàn thành đc chút gì đó cho nhiệm vụ của hai ba hôm gần đây. Hoàn thành có nghĩa là thấy ổn ổn trong tiềm thức. Cả tuần này, tôi thấy có gì đó đặc biệt và quyến luyến. Chắc người tôi thờ ơ nhất lạ là người đang yêu thôi. Tôi thấy có lỗi với cô ấy, một phần. Tôi đang ở ngôi nhà thân thuộc, không gian thuần túy trong trí nhớ bản thân. Tôi yêu những gì mình đang có, yêu cả cái ngày sinh của ba tôi, yêu tất thẩy. Suy nghĩ của tôi buỗng dưng thoáng đãng và thoái mái trái ngược với tiết trời đang hừng hực nóng nảy bên ngoài thềm hiên. Mẹ tôi đột ngột về, hỏi thôi có ăn sáng chưa? Tôi đã san lấp khoảng trông của dạ dày với 2 đơn vị điếu của thuốc Hy Lạp mà Quyền - bạn tôi - mua. Tôi yêu sự bề bộn, yêu cái không gian trong trẻo này đến vậy. Tôi đã biết được cái thú vị của máy ảnh chuyên/hoặc bán chuyên, cảm giác cầm trên tay, cảm giác soi tĩnh/động-vật thật thú vị, tôi chưa chụp, nhưng tôi sẽ chụp bức đầu tiên trên chính máy ảnh của mình. Sinh nhật ba, tôi đốt hai điếu thuốc cho ông!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét