Powered By Blogger

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Chuỗi bườm ...

Hùng là tôi, tôi là Hùng. Tôi căn thời gian để nhấc nhổ cọc khỏi quán - quán - một phần nơi tôi ưa. Hôm nay, trên blog này đc tôi trưng dụng, theo đúng nghĩa của nó. Hôm nay là đầu hè 2012, đầu mùa của những tươi đẹp nhưng cũng không kém khác nghiệt. Tôi không còn kín kẽ mỗi khi tiếng cửa mở bất chợt nữa, tôi mạnh dạn viết trong tinh thần thoải mái nhất. TÔi iÔT viết về ngày hôm nay, về câu chuyện tôi. Cả buổi chiều, tôi ngồi nhâm nhi bên thằng bạn, thằng bạn thân/xã giao/vãng lai/đáng không ưa. Tôi không biết rằng căn bệnh đặc biệt, nó có tìm đích thân kẻ nào để hành hạ hay không, tôi không rõ. Có lẽ thằng bạn tôi - không ưa tôi, những nó gặp tôi như một người đáng để truyền giáo và thực hiện một kíp dạy. Tôi dừng lại một khoảng thời gian đủ cho tôi tắm rửa gột sạch cái khuyết điểm của mùa nắng mới và một cái bụng no căng dưới mà nhà thứ 2 của tôi tọa lạc ở thủ đô "nhân kiệt" này. Khả năng viết của tôi có hạn, khả năng của tôi có điểm dừng, khả năng của một con người cũng không thể vượt qua được con người. Tôi không nghĩ được tôi duy trì cái nhẫn nhịn ở đâu để đáp trả sự hiếu hiểu biết của cậu ta nữa. Nếu thích viết, nếu được viết, thì hãy public cho giang hồ được chiêm nghiệm, được bình phẩm. Nếu giữ kín, xin để lại bút tích ở nơi chính thống thuộc về nó, facebook không phải là nơi để viết giấu - chỉ cậu ấy hiểu. Liệu cậu ta là một người đổ, hay một kẻ thiền kiêu, để có thể cảm nhận được phong cách trần thượng. Ai mơ hồ và ai thực thiết. Nếu kết hợp giữa văn phong và ảnh tranh, phong cách, văn hóa, Phật pháp, linh tâm, và một vài sự tích ấu thủa liệu có ăn thua so với một anh báo chí tác nghiệp viết về một góc nhỏ của một bài báo lớn, cho dù góc nhỏ đó có được phát hành cả đời, nó vẫn mãi sau cái trang bìa hào nhoáng tráng lệ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét