Powered By Blogger

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

Bâng Quâng...

Gió là thế, và đời là thế,... tôi nhớ em, tôi yêu em,... Gió se lạnh làm nguội con tim tôi, con tim đang tím bầm và đen dần vì cafe, vì khói thuốc. Tôi yêu em nhiều, tôi nhớ em, mà chưa lần nào tận hưởng cảm giác đó. Suy nghĩ và cuộc sống của tôi đang cạn dần. Tôi không hoàn hảo, và mãi sẽ vậy nếu tuột mất em. Em là ai, em ngộ nhận và bác bỏ, em không yêu, em cũng không chút tìm hiểu, em mặc tôi, em chưa dập tắt nhưng đã nhấn chìm tôi, tôi buồn thẳm.Nỗi niềm khô, khô, khô tâm can, khao khát chìm dần, tôi tuyệt vọng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét